Vả mặt nghịch tập “bạch bạch bạch”.
Mọi chuyện diễn ra y như Yến Lân đã dự đoán. Hắn khẽ nhếch môi, trong lòng không khỏi dâng lên một tia vui mừng.
Giữa đám đông, Tiêu Tiêu Nhi lặng lẽ nhìn thiếu niên áo đen trên lôi đài, người đang tỏa ra hào quang chói mắt đến mức khiến kẻ khác khó mà rời mắt. Nàng bất giác cắn nhẹ môi dưới, rồi xoay người rời đi.
---
Bất tri bất giác, bước chân nàng đưa lối tới hậu sơn của Lân Nhi sư huynh. Khi bừng tỉnh, định quay về, giọng nói êm ái quen thuộc vang lên sau lưng, khiến nàng khựng lại.
> “Tiêu Nhi sư muội, vì sao lại ủ rũ thế này?”
Yến Lân bước tới, nhẹ nhàng nắm lấy tay thiếu nữ, kéo nàng vào mái đình lần trước.
Không hiểu sao, Tiêu Tiêu Nhi chẳng hề có ý định né tránh. Đợi đến khi hoàn hồn, nàng đã cùng Yến Lân ngồi trong đình.
Hoa đào theo gió phiêu du, từng cánh mỏng rơi lả tả xuống mặt hồ trong vắt, khơi lên những gợn sóng loang loáng ánh sáng. Khung cảnh đẹp đến mê lòng — cảnh đẹp, người càng đẹp.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT