Chu Lê đi rồi, sau đó cũng không có quay lại. Phòng bệnh ngoại trừ tiếng nhỏ giọt truyền nước biển thì cũng chỉ có tiếng sàn sạt của Nguyễn Mông đang gặm rau.

Đại Hắc đang hôn mê dần tỉnh lại, nhìn khung cảnh lạ lẫm, lập tức kêu một tiếng, vội bò đến bên cạnh Nguyễn Mông, run run nói: “Chúng ~ ta ~ đang ~ ở ~ nơi ~ nào ~ vậy ~ nha.”

Nguyễn Mông nhìn Đại Hắc, con ốc sên chưa từng được đi ra khỏi trại chăn nuôi, không thể nói gì nó được. Nhớ đến lúc trước nó chiếu cố cậu, liền nói: “Đây là bệnh viện, yên tâm, chúng ta thoát khỏi đám lửa đó rồi.”

“Ô ~ ô ~ ô ~ thật ~ tốt.” Đại Hắc cực kì vui vẻ, hai cái râu run rẩy, cọ cọ vào người Nguyễn Mông.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play