Lâm Sơ Dao vỗ nhẹ lên ngực, kéo anh đi vài bước rồi hạ giọng: “Lương Tấn Dã ngất rồi, nếu Lương Cẩm Hy phát điên thì chúng ta chẳng ai thoát được đâu. Mau rời khỏi đây.”
“Lo cho tôi?” Hách Hàn Xuyên cúi đầu, môi anh khẽ cong lên đầy giễu cợt. Anh hôn mập mờ lên cổ cô: “Hay là sợ tôi làm hắn bị thương?”
Vừa dứt lời, từ đầu hành lang, mấy bác sĩ và y tá lao đến như bị ma đuổi.
“Thiếu gia Lương đột nhiên hôn mê, báo cho tổ chuyên gia chuẩn bị ứng phó tình huống khẩn cấp.” Bác sĩ đi đầu vẻ mặt nghiêm trọng.
“Sợ anh bị đánh, mau đi thôi.” Lâm Sơ Dao cười đắc ý, kéo tay Hách Hàn Xuyên tránh đường, chạy nhanh về phía thang máy.
Hách Hàn Xuyên nhìn bàn tay nhỏ đang nắm chặt cổ tay mình, ánh mắt đầy sóng gió. Vào thang máy, anh liếc thấy nụ cười gian trên mặt cô, nhíu mày nhìn chằm chằm: “Em đã làm gì?”
Anh đã hiểu lầm cô sao?
“Em chẳng làm gì cả, chỉ vỗ nhẹ lên chân Lương Tấn Dã thì anh ta ngất thôi.” Lâm Sơ Dao ngây thơ đáp.
Hách Hàn Xuyên: “…”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT