Kiều Nhã vẫn không ngừng gọi: "Tam ca... Em đã báo cảnh sát rồi nhưng vẫn rất sợ, rất khó chịu." Tiếng khóc của cô vang lên, thấp thoáng vọng khắp căn phòng.
Lâm Sơ Dao trở mình, quay lưng lại với Hách Hàn Xuyên đang ngồi dưới đất, mơ màng nghĩ: tốt nhất là anh mau đi đi, đừng làm phiền giấc ngủ của cô.
Hách Hàn Xuyên nhấc mí mắt, chậm rãi đứng dậy, cau mày nhìn cô gái đang ngủ chẳng ra dáng gì trên giường, bỗng mất hết kiên nhẫn: "Báo cảnh sát rồi thì chờ cảnh sát đến. Đợi tôi đi tàu điện ngầm đến thì họ cũng tới rồi. Vậy đi."
Tiếng "tút" vang lên, cuộc gọi kết thúc.
Hách Hàn Xuyên bước tới hai bước, thấy Lâm Sơ Dao đã ngủ say, nghiến răng thu điện thoại lại rồi lấy chăn đắp cho cô. Cô thì ngủ ngon lành, còn anh thì một tay bó bột, đến tắm nước lạnh cũng khó.
Vừa định rời đi, Kiều Nhã lại gọi đến. Hách Hàn Xuyên mặt lạnh như băng, dứt khoát tắt máy, tắt đèn, nhẹ nhàng mở cửa ra ngoài.
Về đến phòng khách, Hách Hàn Xuyên gọi cho trợ lý, vừa kết nối đã hỏi: "Tìm ra chưa?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT