"Trò đó của ngươi vô dụng với ta. Mời người khác đi."
Tô Vân mờ mịt đứng ngoài Thiên Môn, đột nhiên tỉnh ngộ:
"Đây là ký ức của ta! Ngươi ở trong ký ức của ta, ra ngoài làm chút việc cũng không quá đáng chứ? Ở bảy năm, trả chút tiền thuê cũng được chứ?"
"Ta bị trấn áp vào đây! Tại sao phải trả tiền thuê?"
Kim Ô kêu một tiếng, cắm đầu vào lông ngủ thiếp đi.
Tô Vân bất lực, lúc này, hắn nghe thấy tiếng hát của mình thời thơ ấu, tiếng hát trong trẻo của trẻ con, lời ca rời rạc, không diễn đạt được ý, nhưng có một cảm giác vui vẻ độc đáo.
Tô Vân theo tiếng hát, tìm thấy một con đường khác trong bóng tối, đó là mặt nước lấp lánh, như một con đường mòn, không biết dẫn đến đâu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT