Tô Vân theo Tiết Thanh Phủ vào Thánh Nhân Cư. Nơi này vẫn giữ nguyên dáng vẻ của hơn một trăm năm trước, với những đình đài lầu tạ bằng gỗ, phòng ốc không nhiều nhưng hành lang và hoa viên lại không ít. So với Thần Tiên Cư thì không lớn bằng, nhưng lại rất tao nhã.
Người trong Thánh Nhân Cư không nhiều, chủ yếu là người của Tiết gia và một vài người hầu.
Tô Vân đi theo Tiết Thanh Phủ dưới hành lang, cứ cách vài bước lại thấy trên tường treo một chiếc mặt nạ, vẽ hình khuôn mặt người.
Tô Vân dừng bước quan sát, thấy những chiếc mặt nạ này có đường nét rất tinh xảo, giống như mặt người thật, chạm nhẹ vào còn có độ đàn hồi.
Tiết Thanh Phủ đi chậm lại, cười nói:
"Lúc rảnh rỗi, ta lại thích làm mấy thứ như thế này. Con người ta, khi về già, không thích kết giao bạn bè, cũng không thích đi lại nhiều, nên phải tìm vài việc mình thích để làm."
Tô Vân đi về phía trước, ngắm nhìn những chiếc mặt nạ treo trên hành lang. Chúng sống động như thật, thể hiện những biểu cảm khác nhau: có cái hiền từ, có cái hòa ái, có cái nở nụ cười e thẹn, có cái ánh mắt âm hiểm, có cái cười gian, có cái dữ tợn, có cái âm trầm, có cái ngây thơ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT