“Được rồi thì không trân trọng...”
Lâm Sơ Ngôn vẫn là một làn không khí, những người trong phòng này không thể nhìn thấy cậu. Thế nên cậu đi theo gọi mấy tiếng "mẹ" nhưng cô Lê vẫn không liếc nhìn cậu một cái.
Thật ra, cậu cũng đã rất lâu rồi không được gặp mẹ mình.
Cô Lê và mẹ ruột của nguyên chủ trông gần như giống nhau.
Chỉ khác ở chỗ cả đời này bà chưa từng hưởng phúc, bận rộn quán xuyến gia đình, lại phải bươn chải kiếm sống, nên trông bà già hơn rất nhiều.
Sau khi tái hôn, bà quả thực không có tinh lực để quản Lâm Sơ Ngôn, một gánh nặng. Đây cũng là lý do vì sao nhiều năm như vậy, cậu đều sống một mình.
Nhưng, Lâm Sơ Ngôn cảm thấy giấc mơ này quá chân thực, ngay cả nếp nhăn ở đuôi mắt của cô Lê cũng có thể thấy rõ ràng…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT