Lâm Sơ Ngôn đến khách sạn trước, đặt hành lý xuống liền vội vàng xông vào phòng tắm. Hai ngày này cậu toàn thân mốc meo, tắm rửa kỹ hai lần mới cảm thấy thoải mái.
Có lẽ vì ở bên đại vai ác lâu rồi, dần dần lây cả chứng sạch sẽ của anh.
Nhưng cậu lén lút đi ra không mang gì cả, cũng không có quần áo để thay sau khi tắm. Cậu chỉ có thể lôi ra một chiếc áo sơ mi của đại vai ác trong vali để mặc tạm.
Nhưng khung xương cậu nhỏ hơn rất nhiều, gần đây còn gầy đi không ít. Mặc vào, vai áo tự nhiên bị trễ xuống, vạt áo vừa vặn che qua mông, đôi chân thon trắng càng thêm nổi bật.
Nhưng... phía dưới không thể trống trơn, Lâm Sơ Ngôn lại tìm một chiếc quần lót của đại vai ác mặc vào. Chậc, cùng là đàn ông, tại sao size lại chênh lệch lớn như vậy.
Vừa mặc xong quần áo thì nghe thấy tiếng chuông cửa. Phục vụ nói là mang cơm đến. Khách sạn này có nhà ăn, có lẽ là Tưởng Chanh đã dặn dò.
Hai ngày nay Lâm Sơ Ngôn chưa được ăn uống tử tế, ở container đói bụng thì gặm bánh mì sữa bò, khô khan chẳng ăn được mấy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play