Lâm Sơ Ngôn thực ra không thích đi máy bay lắm, hành trình ngắn thì còn đỡ. Chuyến đi đến C quốc này mất tầm mười mấy tiếng, cậu dễ gặp ác mộng.
Dù sao thì cậu cũng đã đói rồi, khuôn mặt nhỏ nhắn mệt mỏi lật xem thực đơn, tùy tiện chọn mấy món Tây, ăn no rồi lại vùi vào lòng Chu Các Chi mà ngủ.
Cậu được bọc trong chiếc chăn mềm mại ấm áp, dưới mái tóc mềm xù là một phần khuôn mặt trắng nõn. Nốt ruồi nhỏ màu nâu bị hàng mi dài khẽ cụp che khuất.
Lâm Sơ Ngôn thật sự rất giỏi ngủ, cứ thế ngủ vài tiếng đồng hồ. Chu Các Chi cũng không hề cử động, vẫn luôn giữ nguyên tư thế ôm cậu.
Những nhân viên trên chuyến bay cũng im lặng không tiếng động, sợ động tác quá mạnh sẽ làm phiền đến "bảo bối" của Chu tổng.
Khi Lâm Sơ Ngôn tỉnh giấc thì bên ngoài cửa sổ đã là màn đêm, không thể nhìn rõ bầu trời bên ngoài. Cậu rời khỏi người Chu Các Chi, khuôn mặt nhỏ đang hồng hào vì ngủ ngon lại bị hằn lên vài nếp nhăn của chiếc chăn lông.
Cậu vẫn nhớ đại vai ác là nửa người bệnh, hôm qua đã suýt nữa mệt đến ngất xỉu mà lại ôm cậu lâu đến như vậy, tư thế cũng không hề thay đổi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT