“Anh sẽ không để em đi đâu.”
Khi trốn chạy trong núi, Lâm Sơ Ngôn luôn cố gắng kìm nén để không khóc. Cậu biết mình phải mạnh mẽ một mình, mục tiêu duy nhất là sống sót.
Giờ đây, khi đã trở về bên cạnh Chu Các Chi, cậu cuối cùng cũng không kìm được nữa. Đôi tay quấn băng gạc ôm lấy cổ anh, nước mắt nước mũi đều cọ hết lên mặt anh.
Thật đáng ghét, tên điên kia quá biến thái! Phản diện lớn duy nhất của cả bộ truyện tại sao lại là Chu Các Chi, rõ ràng phải là hắn ta mới đúng chứ!
Chu Các Chi nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đầy căm giận của Lâm Sơ Ngôn, cúi đầu hôn đi những giọt nước mắt của cậu: “Tiểu Ngôn của chúng ta đã chịu nhiều tủi thân rồi.”
Lâm Sơ Ngôn nghẹn ngào, dùng sức gật đầu, vẻ mặt vừa tủi thân vừa đáng thương. Cậu còn rất nhiều chuyện muốn nói, nhưng đã gần hai ngày không ăn gì, dạ dày trống rỗng rất khó chịu.
Được rồi, mách lẻo cũng phải ăn no đã mới có sức.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT