Môi Lâm Sơ Ngôn tê dại, đầu óc cũng trống rỗng. Đại vai ác muốn nói điều gì mà cậu nghe thấy sẽ sợ hãi đến mức muốn bỏ chạy?
Sự không biết mới là điều đáng sợ nhất, cậu có chút bất an, khẽ đẩy Chu Các Chi ra: “Thay, quần áo trước.”
Chiếc áo sơ mi của đại vai ác nửa ướt nửa khô, dán vào da thịt trông rất khó chịu, mặc lâu còn dễ bị cảm lạnh.
Nhưng đối phương không hề lay chuyển, đôi mắt đen kiên định vẫn nhìn chằm chằm Lâm Sơ Ngôn: “Em hứa với anh trước đã.”
Lâm Sơ Ngôn thở dài trong lòng, bất đắc dĩ gật đầu: [Ông chồng vai ác lại không có cảm giác an toàn đến vậy sao? Có phải mình đã làm sai gì, để lại bóng ma gì cho anh ấy không? Mình đâu có chạy trốn bao giờ?]
"Tiểu Ngôn rất mềm lòng." Đại vai ác nửa cụp mi, khóe môi nhếch lên một nụ cười rất nhạt.
Lâm Sơ Ngôn không muốn nhìn vẻ mặt đắc ý ngầm của anh, cậu phồng má ngồi xuống mép giường. Ngoài cửa sổ, tiếng mưa rơi dần nhỏ lại, những đám mây dày đặc trên mặt biển cũng tan ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT