Tối hôm đó, ông nội kể lại cho Kế Hoan những gì người mang tro cốt chị gái về đã nói. Lời của ông không khác mấy so với những gì báo chí đã đưa tin. Nghe xong, Kế Hoan im lặng rất lâu.
"Tiểu Hoan à, cháu đang nghĩ gì đấy?" Nhận thấy cháu trai im lặng quá lâu, ông cụ vội vàng hỏi thêm.
Kế Hoan từ nhỏ đã là một đứa trẻ trầm lặng, ít biểu cảm, nhưng lại rất có chủ kiến và bướng bỉnh. Lỡ đâu cậu lại đưa ra một quyết định dại dột gì đó thì thật không hay. Ông cụ mới vội vàng lên tiếng: "Cháu đừng nghĩ chuyện trả thù cho chị. Tiểu Hắc không cần cháu trả thù đâu, những kẻ xấu đó đều chết cả rồi."
Kế Hoan vẫn im lặng.
Đúng vậy, những kẻ xấu đó đều chết hết rồi. Những người trực tiếp tham gia vào vụ việc đó đều chết tại hiện trường nhà xác, còn những người gián tiếp thì bị cảnh sát bắt giữ, chờ đợi họ là cuộc sống lao tù dài đằng đẵng, sống không bằng chết.
Thù của chị đã được trả.
Từ nhỏ đã luôn như vậy.
Tiểu Hắc luôn rất dứt khoát, có ân báo ân, có thù báo thù. Chuyện "chị em bị bắt nạt, anh em vác gậy đi trả thù" xưa nay chỉ xảy ra ở nhà người khác. Tiểu Hắc chưa bao giờ khiến cậu phải lo lắng.
Ngay cả sau khi chết cũng không cần cậu lo lắng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT