Thiếu niên run lên một cái, khuôn mặt xinh đẹp rõ ràng kia, có chút hoảng hốt.
Lời đội trưởng nói... có ý gì?
Bên cạnh ghế phụ trong nháy mắt không còn âm thanh.
Giang Thác ảo não chính mình có phải hay không đã nói quá rõ ràng, hù dọa tiểu bằng hữu.
Đang định vòng vo một chút để giải thích, miễn cho anh còn chưa bắt đầu theo đuổi, đã hù người ta chạy mất.
Cố Nhung: “Đội trưởng, có nước không?”
Giang Thác nhìn xung quanh, lấy bình nước ở trong túi xe ra: “Chỉ có một bình nước khoáng, nhưng tôi…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT