Bước ra khỏi cục dân chính, Lục Cận Nguyệt thấy Bạch Như mặc một chiếc váy trắng đứng ở đối diện đường.
Đứa con trai mà cô đã cưng chiều 18 năm đang ân cần, tỉ mỉ che ô cho Bạch Như, thỉnh thoảng còn quạt gió cho cô ta.
Cô cười lạnh một tiếng, vẻ mặt kiêu ngạo rời đi trước mặt Chu Minh Diệu.
"Cận Nguyệt—"
Chu Minh Diệu nhìn Lục Cận Nguyệt không chút vướng bận, muốn nói lại thôi.
"Tên của ta, cũng là ngươi có thể gọi sao?"
Lục Cận Nguyệt cười như không cười nhìn vẻ mặt nhẫn nhịn đau khổ của Chu Minh Diệu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play