Rõ ràng là Ma Tôn đã đánh giá thấp ý chí cầu sinh của Phó Yểu Yểu. Cơn giận chỉ là nhất thời, còn mạng chó là chuyện cả đời. Phải chăng khí phách có thể giúp nàng sống sót? Không hề!
“Chỉ cần ta quỳ đủ nhanh, cái chết sẽ không đuổi kịp ta.”
Cơn thịnh nộ của Bách Lí Hưu quả thực đã bị một cái quỳ của nàng làm cho tan biến. Hắn nhìn nàng một lúc lâu với vẻ mặt phức tạp, rồi cuối cùng hất vạt áo, thong thả ngồi xuống chiếc ghế lắc lư của nàng. Thấy hắn không có ý định rời đi, Phó Yểu Yểu thăm dò hỏi: “Ma Tôn đại nhân, sao ngài lại tới nữa?”
“Không có việc gì mà cứ chạy đến đây làm gì!”
Bách Lí Hưu lạnh lùng nói: “Đây là Ma Điện của Bổn Tôn, chẳng lẽ Bổn Tôn không được ở?”
Phó Yểu Yểu nhân cơ hội đứng dậy khỏi mặt đất: “Không phải, mấy ngày nay chỗ của tiểu nữ hơi hôi. Tiểu nữ sợ làm phiền Ma Tôn đại nhân.”
Bách Lí Hưu nhìn khắp xung quanh. Khu vườn vốn tinh xảo, thanh u, giờ đây lộn xộn, phân chất đống khắp nơi, mỹ quan chẳng còn. Hắn cau mày: “Nhìn đúng là rất hôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play