Thời tiết càng lúc càng lạnh. Tô Chân Nhi mỗi ngày đều không thể rời xa chiếc lư đồng sưởi ấm tay. Đặc biệt là trên núi này. May mà chuyện ở Thái miếu đã kết thúc. Mọi người lên đường trở về Kim Lăng. Tuy nhiệt độ ở Kim Lăng cũng không cao, nhưng so với Thái miếu trên núi, thì ấm áp hơn một chút.
Trên đường trở về, Tô Chân Nhi rúc mình trong xe ngựa. Nàng ôm lư đồng trong lòng, mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi.
Mấy ngày trước vì phải chăm sóc Lục Lân Thành, cộng thêm lo lắng cho vết thương của hắn, nên Tô Chân Nhi ngủ không được ngon giấc.
Bây giờ vết thương của người đàn ông đã đỡ nhiều, Tô Chân Nhi cuối cùng cũng có thể yên tâm. Như vậy, dù xe ngựa có xóc nảy, nàng vẫn ngủ rất ngon. Thậm chí còn mơ một giấc mơ.
Nói là mơ, nhưng thực ra cũng không phải là mơ. Mà là một đoạn ký ức đã bị nàng lãng quên.
Ngày đầu xuân, trên mặt đất vừa nhú lên vài chồi non, nửa xám nửa xanh.
Trên núi là nơi đầu tiên cảm nhận được hơi ấm của mùa xuân.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play