"Ôn Miểu, tớ vào nhé." - Quý Bạch Thanh khẽ khàng gõ cửa, đợi một chút rồi mới đẩy cửa vào, nhắc nhở người bên trong bằng một giọng nói nhẹ nhàng.
Không thấy tiếng đáp, Quý Bạch Thanh coi như Ôn Miểu đã đồng ý, rồi đẩy cửa bước vào.
Sau khi chuyển đến sống cùng Quý Bạch Thanh, dù luôn giữ khoảng cách, Ôn Miểu vẫn không thể từ chối lời năn nỉ ỉ ôi của cô, cuối cùng cũng đồng ý để quần áo của mình chung tủ với cô. Hai người với hai phong cách, hai kích cỡ quần áo khác nhau, chất chồng lên nhau, đến cả mùi hương đặc trưng cũng bị lây sang đối phương. Mỗi lần lấy quần áo của mình ra, Quý Bạch Thanh đều có thể ngửi thấy mùi hương hoa hồng thoang thoảng từ người Ôn Miểu.
Vào phòng, cô thấy Ôn Miểu đang gấp gọn quần áo của mình, lấy từng món ra khỏi tủ.
Thấy vậy, Quý Bạch Thanh hơi hoảng, vội bước tới chắn trước mặt Miểu, khẽ hỏi: "Cậu làm gì thế?"
Ôn Miểu cúi đầu, không muốn để lộ đôi mắt đỏ hoe, ướt át. Dù đã quyết tâm không khóc nữa, nhưng khi đối diện với Quý Bạch Thanh, hàng lệ lại không ngừng tuôn rơi. Cô cố gắng kìm nén cảm xúc, giọng nói trở nên lạnh nhạt: "Tớ dọn về lại điểm thanh niên trí thức."
Quý Bạch Thanh lập tức phản đối: "Không được! Đừng đi!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play