Trì Việt ấm ức: “Chẳng lẽ em không hợp tác với cái 'khối u ác tính' của giới này, thì em không dựa vào gia đình, em dựa vào chính mình cũng không thể tồn tại được trong cái giới này sao?”
Cậu không cảm thấy mình đã làm gì sai.
“Cậu đã 18 tuổi rồi, Trì Việt, cậu là người lớn rồi. Ý tôi nói không phải là nếu cậu không hợp tác với ai thì sẽ không sống nổi trong giới này, Lâm Hựu cũng không có địa vị cao đến vậy.” Cố Tu Văn nói từng chữ một: “Mà là muốn nói cho cậu biết, khi làm việc, khi bước chân vào xã hội, cậu không nên dựa vào cái tính trẻ con của mình nữa. Không thích ai thì không giao tiếp với người đó, thậm chí còn không muốn tiếp xúc. Trong công việc, cậu phải coi trọng năng lực chuyên môn của đối tác, chứ không phải cứ chăm chăm vào đời sống cá nhân của họ.”
“Cậu là hợp tác quay phim với người ta, chứ đâu phải hẹn hò. Đời sống cá nhân của người ta thế nào, họ đi lên bằng cách nào, chẳng liên quan gì đến cậu cả! Chỉ cần năng lực chuyên môn của họ vượt qua được thử thách và có thể hợp tác vui vẻ, thế là đủ rồi.” Cố Tu Văn đã quyết tâm phải sửa cái tật xấu này của cậu, để cho vị thiếu gia non nớt này thích nghi một chút với xã hội.
Trì Việt cau mày, vẫn còn đầy miễn cưỡng: “Năng lực chuyên môn vượt qua thử thách? Cái tên 'mắt khói' dùng quy tắc ngầm để có tài nguyên như thế, anh ta có thứ gọi là năng lực chuyên môn không?”
“Đừng mang theo thành kiến mà nhìn người.” Cố Tu Văn thẳng thừng ngắt lời: “Người ta đã thông qua buổi thử vai chính thức, cạnh tranh để giành lấy vai diễn. Tôi cũng đã xem đoạn thử vai của anh ta rồi, rất tốt. Hợp tác còn chưa bắt đầu, cậu đừng vội phủ nhận người ta. Khi nào vào đoàn, nếu anh ta thật sự diễn dở, cậu hãy đến nói chuyện với tôi!”
Trì Việt vẫn ấm ức, định nói thêm gì đó: “Nhưng mà…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT