“Thói quen, thói quen!” Trương Tam Lang cười đến ngây ngô, “Chưởng quầy ở đây đối đãi bọn ta rất tốt, hòa khí dễ gần. Mỗi bữa ta được ăn ba bát cơm no căng, Xuân Lâm thẩm thẩm cũng khỏe mạnh cả. Chỉ là ta nhớ mọi người trong nhà quá, đã bàn với thẩm, đợi có ngày nghỉ liền về nhà một chuyến.”
Từ Đạt Tuấn gật đầu, “Phóng tuần giả ta cũng sẽ về, ngày đó vừa vặn, ta còn dẫn ca đi chơi trò chơi mới.”
Nói đến đây, Phương Tự An cùng mấy người đều nhìn hắn chăm chú. Từ Đạt Tuấn liền vội kéo Trương Tam Lang giới thiệu: “Đây là tam biểu ca ta, con trai của đại cữu.” Rồi lại chỉ sang từng người, “Ba vị này đều là đồng học cùng ta. Vị này,” hắn chỉ vào Phương Ngọc Hưng, “là tiểu tử của cô nãi nãi, cũng chính là tam biểu thúc của ta.”
Trương Tam Lang từng người đều cười chào, đến Phương Ngọc Hưng thì dõng dạc: “Tam biểu thúc hảo!”
Bị gọi trưởng bối bất ngờ, Phương Ngọc Hưng ngẩn ra, há mồm mà chẳng biết nói gì, cuối cùng đành cười gượng: “Lần sau, lần sau ta nhờ Đạt Tuấn mang cho ngươi một phần lễ.”
Trương Tam Lang nghe không rõ nhưng cũng không hỏi nhiều. Hắn còn bận việc, không tiện nán lại lâu, cáo từ rồi vội vã rời đi.
Hắn vừa đi, Phương Tự An liền cười hiếu kỳ: “Đều nói cháu ngoại giống cậu, ngươi cùng biểu ca kia đúng là có vài phần giống thật!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play