Mọi người đều là nông dân quanh năm cầm cuốc làm đất, tay nghề khỏi phải nói.
Lại thêm câu “có khả năng ra nước” kia khích lệ, thế là dù có mệt cũng chẳng ai thấy mệt, mười mấy người hì hục đào, chẳng kẻ nào chịu nghỉ lấy hơi.
Từ Đạt Tuấn chạy ba chuyến nhặt được không ít củi khô, nhóm ngay đống lửa bên cạnh, soi cả một khoảng sáng rực.
Lửa càng cháy càng to, hố đào cũng từ lúc đầu chỉ bằng một chậu gỗ, giờ đã thành sâu hoắm. Không có lửa soi thì phía dưới chẳng nhìn thấy gì.
Đào càng xuống sâu, bùn càng mềm, càng dễ đào, nhưng toàn thấy bùn chứ chưa thấy giọt nước nào.
Người dưới hố lúc nào cũng chục người thay phiên, có thể chia ca nghỉ ngơi một chút. Nhưng cắm đầu đào lâu, kể cả có thay lượt, sức cũng dần kiệt, ai nấy thở hổn hển.
Trương Nhị Cữu dừng tay, chống cuốc mà thở, vừa lau mồ hôi vừa ngẩng đầu lên gọi:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT