Từ Xuân Sơn đem thần thức tản ra bốn phía, nhìn thấy khắp nơi toàn là dân chạy nạn, từng mảng từng mảng, vô cùng vô tận.
Phía trước mười dặm, mấy chục dặm, trăm dặm, phía sau cũng vậy, chỗ nào cũng là lưu dân, đen kịt một mảng, nhìn mà kinh tâm.
Người chạy nạn, ít nhất cũng phải đến mấy vạn.
Lão gia tử vốn còn nghĩ chỉ cần ra khỏi Vân Châu, vào địa phận Thanh Châu là có thể no cơm, nào ngờ tình hình này, thật khó nói.
Không biết còn bao xa mới đến Thanh Châu, Từ Xuân Sơn liền muốn thử dò ra xa hơn, nhưng chỉ nhìn được trong vòng năm trăm dặm, muốn vượt thêm thì tinh thần như bị rút sạch, sợ hãi đến mức vội vàng thu thần thức về. Một lúc lâu sau mới dần khôi phục.
Xem ra cái bàn tay vàng này tiêu hao tinh thần không ít.
Người vốn mệt mỏi, hắn cũng không dám tiếp tục dò quá xa, lỡ đâu chính mình ngất đi, ngày mai còn cần người cõng thì phiền chết. Đến lúc ấy, chỉ sợ lão gia tử nổi nóng ném hắn xuống ven đường cũng nên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT