Hơi thở của Phùng Ngọc Hiên càng lúc càng yếu, những người có mặt vẫn còn đang ngỡ ngàng, Phùng Ngọc Yên sững sờ nhìn bàn tay dính đầy máu của mình, vẫn là Trình Diệp phản ứng đầu tiên.
"Còn đứng đần ra đó làm gì, mau cứu người!" Trình Diệp tát một cái vào vai Trình Hi, đẩy hắn về phía trước.
Bất kể thế nào, đứa bé trong bụng cũng là vô tội, đó là một sinh mệnh nhỏ chưa kịp biết đến thế giới tươi đẹp này.
Cứu Phùng Ngọc Hiên ư? Trình Hi không tình nguyện. Mặc dù chuyện vừa rồi không liên quan đến đứa bé trong bụng hắn, nhưng sự chán ghét đối với Phùng Ngọc Hiên khiến hắn không thể đối xử công bằng với đứa trẻ chưa chào đời này.
Tuy nhiên, Trình Hi luôn nghe lời Trình Diệp, đã vậy cậu ấy còn lên tiếng, dù không tình nguyện hắn vẫn lấy ra một lọ đan dược, lập tức bay đến chỗ Kỳ Duật.
Đó không phải đạo lữ của hắn, cũng không phải con của hắn, Kỳ Duật vẫn còn ở đó, không đến lượt hắn ra mặt.
Việc hắn có thể đưa đan dược đã là nể mặt Trình Diệp lắm rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT