Trình Diệp hôm nay có chuyện chính, không muốn để tâm đến người này, quay đầu làm như không nhìn thấy hắn.
Chỉ tiếc Phùng Ngọc Hiên lúc mới nhìn thấy cậu có chút kinh ngạc, nhưng sau đó trong mắt lại là vẻ mừng rỡ khó hiểu, tựa như gặp lại bạn cũ lâu năm, thiếu điều trực tiếp ôm chầm lấy cậu.
Nhìn kỹ, nụ cười kia lại mang theo vẻ ganh tị như một oán phụ.
Trình Diệp cảm thấy lạnh toát sống lưng.
Phùng Ngọc Hiên mỉa mai nói: "Trình Diệp, tại sao ngươi lại ở đây? Ngươi biết A Duật hôm nay cũng sẽ tới?"
Kỳ Duật? Trình Diệp như không nghe thấy, mi mắt cũng không nâng lên, cậu cảm thấy Phùng Ngọc Hiên không chỉ ghen tuông và đa nghi, mà còn rất tự luyến. Đã nhiều năm như vậy, nếu không phải vì nhiệm vụ, ai còn nhớ hai người họ là ai.
Nhưng nghe cái giọng tự cho là chính thất đầy kiêu ngạo của Phùng Ngọc Hiên lúc này, Trình Diệp biết hắn ta nhất định là vì có tiến triển với Kỳ Duật nên không thể chờ đợi mà muốn khoe khoang.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play