【Chủ quán đã chịu uất ức rồi (ôm)】
【Tôi đã nói rồi mà, Lâm Nguyệt Trì lòng dạ hẹp hòi quá. Cái quán mì này nhỏ, rửa được mấy cái bát. Chỉ vì chuyện nhỏ thế mà bịa chuyện về chủ quán, hại chủ quán bị bạo lực mạng (tức giận)】
【Đúng vậy, lúc trước Châu Châu cũng không nói gì quá đáng, chỉ mấy câu thôi mà cũng làm cô ta tức đến ngất xỉu, điều đó nói lên điều gì? Nói lên Lâm Nguyệt Trì lòng dạ hẹp hòi!】
【Thật không biết những người bênh vực Lâm Nguyệt Trì là ai? Rốt cuộc là loại người kỳ lạ nào đang tẩy trắng cho loại phụ nữ đó vậy?】
Tô Niệm bày tỏ sự đồng cảm với chủ quán, cô nói:
"Thật ra, em đến đây là để mua đồ ăn nóng cho cô ấy. Cô ấy bị cảm lạnh, người bệnh nặng lắm, em nghĩ nên mua chút đồ ăn nóng cho cô ấy ăn. Vì vậy em đến chỗ chị. Nhưng em cũng không có tiền, chỉ có thể ghi nợ, không biết có tiện không. Nếu không tiện thì em có thể rửa bát..."
【Nhìn xem, đây mới là đẳng cấp. Việc Lâm Nguyệt Trì chê bai, Tô Niệm lại có thể làm. Lao động làm gì có sang hèn, cao thấp?】
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT