"Hai nhà Tạ, Quách đã nuôi cô mười bốn năm, nuông chiều từ nhỏ đến lớn, ân tình cũng đã trả hết từ lâu rồi. Cô hại cả nhà tôi đến mức này, để con trai tôi vì cô mà mang tiếng oan, còn bị tôi phạt quỳ chịu đòn, cô lấy gì để đền bù cho nó?"
Quách Tuệ Phương hoàn toàn không nghe lọt tai, chỉ nhắc đến người cha đã mất:
"Chú Tạ, nếu không phải ba con cứu chú, nhà chú đã sớm tan nát rồi. Hơn nữa năm đó con thật sự đã từ trên giường của chú bước xuống! Chúng ta tối đó đã nằm chung một giường!"
Cơn giận bốc lên đỉnh đầu, ông Tạ vứt bỏ hình tượng nho nhã, trông như một gã lính du côn, văng tục thẳng thừng:
"Câm miệng! Lão tử đây không thể nào đụng vào mày! Mày là thứ vô phép tắc, không biết xấu hổ, ngang ngược, coi thường danh dự Tạ gia! Hôm nay tao sẽ đuổi mày ra khỏi Tạ gia, từ nay mày và Tạ gia không còn bất kỳ quan hệ nào!"
Quách Tuệ Phương ưỡn cổ cãi:
"Chúng ta đã cởi hết quần áo, còn nằm chung một giường, chính là đã ngủ với nhau! Quần áo của chú còn là do chính tay con cởi, đây là sự thật không thể chối cãi!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play