Tần Thù nhìn chằm chằm bình thuốc sứ trắng đưa đến trước mắt, mặt tái đi.
Nàng vừa xấu hổ vừa tức giận nói:
"Ta không cần!"
Phạm Thương liếc qua khóe môi bị thương của Tần Thù, với một lãng tử tình trường như hắn, chỉ cần nhìn thoáng qua là biết vết thương đó từ đâu mà có.
Hắn ho nhẹ một tiếng, khuyên:
"Tần đạo hữu, vết thương ở khóe miệng ngươi rõ quá, thuốc này thật sự rất tốt, ngươi cứ thử là biết."
Phạm Thương cứng rắn nhét bình thuốc vào tay Tần Thù.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT