Ước chừng qua một chén trà, Vệ San lúc này mới chậm rãi rút tay về, trong mắt hiện lên vẻ ngưng trọng nói:
"Sở tiền bối, độc trong người người quả thực vô cùng hiếm thấy. Tuy ta chưa từng thấy loại độc này, nhưng dựa vào Xá Ẩn Độc Thể, ta có vài phần chắc chắn có thể giải được. Nhưng tu vi của tiền bối cao hơn ta quá nhiều, mà ta hiện tại lại đang suy yếu, phương pháp giải độc này lại chỉ có thể từ từ không thể vội vàng. Dù cuối cùng có thể giải được độc trên người tiền bối, e rằng cũng cần hơn mười năm, thậm chí đến vài chục năm mới được."
Sở Tĩnh Uyển và Phạm Thanh Mộc nghe vậy đều lộ vẻ không thể tin nổi. Phạm Thanh Mộc còn chắp tay với Vệ San, vừa có chút kích động lại có chút lo lắng nói:
"Vệ đạo hữu, nếu thật sự có thể giải độc cho sư muội ta, ngươi chính là ân nhân của sư muội ta! Nhưng vài chục năm e là không kịp nữa. Độc này vẫn luôn ăn mòn sinh cơ và thọ nguyên của sư muội ta, chúng ta trước đây vì tìm cách giải độc đã trì hoãn quá lâu, nếu đợi thêm vài chục năm nữa, sư muội ta chưa chắc đã chống đỡ được. Cho nên thời gian giải độc này chỉ có thể ngắn, không thể dài. Đương nhiên, chúng ta cũng biết không nên làm khó đạo hữu, vậy nên Vệ đạo hữu có điều kiện gì, cứ việc nói ra."
Sở Tĩnh Uyển cũng nói:
"Vệ đạo hữu, độc này vẫn luôn ăn mòn thọ nguyên và sinh cơ của ta, nếu trong vòng hai mươi năm không thể giải được, ta e rằng cũng khó sống sót. Cho nên nếu Vệ đạo hữu cần gì để giải độc, cứ việc đề xuất. Ta và Thanh Mộc sư huynh cũng tuyệt đối sẽ không bạc đãi đạo hữu."
Vệ San lập tức lộ vẻ khó xử nhìn Dương Triệt, nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play