Sau khi bị ép  gả cho Mạc xuyên, thì cô được đối xử không hề tệ.Ngày ba bữa chẳng thiếu bữa nào,khiến cô bất giác cảm thấy  vô cùng kì lạ.Tối đó là động phòng , cô sợ hãi núp mình trong góc tường .Lúc này mạc xuyên cũng đã về ,tiếng bước chân càng tiến lại gần càng khiến cô thêm phần lo lắng .Lúc này 1tên cao to đẩy cửa bước vào ,và hai người còn lại thì đỡ mạc xuyên. 

"Mau đưa đại ca vào"  1 tên nói to .Cô lo lắng 

a phúc:"đại nhị ơi giờ làm sao đây ,chúng ta không biết cách băng bó, mà cũng chẳng có thuốc nữa  chứ ,làm sao đây vết thương khá sâu đấy.Đại ca chết mất"

Trạch vân :(lén nhìn về phía họ  ,run run nói) tôi có thể giúp không tôi biết y thuật!

A phúc :"đại nhị à ,giờ sao đây"

Đại nhị:(suy nghĩ rồi cũng đồng ý cho Trạch vân băng bó cho đại ca cùng lời đe dọa đáng sợ)

Trạch vân tiến lại gần Mạc xuyên đôi tay run run nhìn về phía vết thương. Cô mở chiếc nải mà mình mang theo ra và bắt đầu băng bó .Lúc này cả căn phòng chỉ còn tiếng của Mạc xuyên kêu lên vì đau,cả tiếng đe dọa của đại nhị .Sau khi song cô run rẫy nói:"song…song rồi" Rồi lũi thủi ra một góc ngồi (lòng vẫn con đâu đó 1 chút sự lo lắng chẳng nói thành lời)

 Lúc này lão   đại cũng đã tỉnh ,cả bốn đàn em chạy lại luống cuống hỏi đại ca .Mặc kệ cho Trạch vân đang run sợ. 

 Vừa tỉnh thì Mạc xuyên đã hỏi về Trạch Vân,bọn  đàn em nhanh tay chỉ vào góc tường nơi có 1cô gái đang hơi run vì sợ và cả vì lạnh nữa

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play