Cô uống chừng hơn nửa ly, nhưng lại uống rất chậm, Tần Nghiên Tu cứ vậy mà cầm ly, tay dần dần bắt đầu tê dại.
Uống xong nước, dạ dày Thẩm Vân Vi thoải mái hơn nhiều, rượu cũng tỉnh được ba phần, nhưng lại nhíu mày, lẩm bẩm: "Muốn đánh răng..."
Cô chưa chắc đã nhận rõ người trước mặt là ai, chỉ là đưa tay về phía anh. Đây là thói quen từ trước ở nhà, cho dù là khi đi du học, bên cạnh cũng luôn có người chuyên môn chăm sóc cô.
Tần Nghiên Tu nắm lấy tay cô, thấy cô loạng choạng muốn xuống giường, lạnh nhạt nói: "Mắt còn không mở ra được, còn muốn đánh răng?"
Thẩm Vân Vi dường như không ngờ có người lại nói hớt cô một câu, lập tức cãi lại: "Có mùi rượu mà, đồ ngốc."
Sau khi khôi phục vài phần ý thức, cô liền ghét bỏ mùi vị trong miệng mình. Nhưng cả người vẫn còn mơ màng, đứng không vững.
Thấy cô bướng bỉnh, Tần Nghiên Tu đành phải giúp đỡ cô dậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT