Sau khi một người một chó rời đi, chú Lạc vẫn vây quanh Thẩm Vân Vi liên tục xác nhận, đầy áy náy: “Đều là lỗi của tôi, tiểu thư Thẩm, nếu tôi có thể đến sớm hơn, cô đã không bị chó dọa sợ. Tôi cũng không biết phải ăn nói thế nào với Tần tiên sinh.”
“Sao lại là lỗi của chú?” Thẩm Vân Vi dần bình tĩnh lại, trấn an nói, “Là vấn đề của chủ chó, hơn nữa con chó đó cũng không tấn công cháu, chú yên tâm đi.”
“Còn về phía Tần Nghiên Tu, chú đừng nói cho anh ấy là được rồi. Chuyện này đâu phải là việc gì to tát.” Thẩm Vân Vi nói thêm.
Tuy nghe Thẩm Vân Vi nói vậy, nhưng chú Lạc trong lòng vẫn bất an. Lại thấy trời không đẹp, buổi chiều có mưa, liền đề nghị đưa hai chị em về nhà sớm.
Buổi tối chờ Tần Nghiên Tu tăng ca về đến nhà, chú Lạc không giấu giếm, kể lại toàn bộ chuyện Thẩm Vân Vi gặp chó ở trung tâm thương mại cho Tần Nghiên Tu một lần.
Sau đó, còn thêm không ít chi tiết: “Mặt tiểu thư Thẩm lúc đó trắng bệch, thật sự là bị chó dọa sợ rồi.”
Giữa lời nói của chú Lạc, dường như đang lo lắng điều gì đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play