Cặp phu thê già liên quan đến vụ án hoàn toàn không phải là người hầu của Bình Dương Quận vương Triệu Vĩ mà chỉ là hàng xóm của người hầu trong biệt viện của hắn ta. Người hầu đã kể chuyện của hàng xóm trong biệt viện cho những người khác nghe và hắn ta tình cờ nghe được, thế là hắn ta đã dùng chuyện đó để làm khó Diệp Chi.
Đất lạ người lạ, ngay cả nha môn Dương Châu cũng không thể phá được vụ án, xem ra cô nương họ Diệp sẽ phá án thế nào đây.
Bình Dương Quận vương Triệu Vĩ giả vờ ra vẻ chính trực vì nước vì dân: "Diệp đại nhân, cặp phu thê này chết rất thảm! Nha môn Dương Châu đã mất mấy ngày mới tìm thấy người từ cái ao cách đó mấy dặm, liệu có thể bắt được hung thủ cho họ để họ được an nghỉ hay không, tất cả đều trông cậy vào Diệp đại nhân!"
Diệp Chi khẽ mỉm cười, đưa một bàn tay ra trước mặt hắn ta.
"..." Có ý gì? Để hắn ta sờ tay của cô à? Trong lòng Triệu Vĩ vui mừng, vội vàng đưa tay ra sờ bàn tay mềm mại của cô nương thú vị.
"Bốp..." Một tiếng vang giòn tan, vang lên tiếng kêu như heo bị chọc tiết: "Mẹ ơi, đau chết bản quận vương rồi..."
Diệp Chi tiếp tục đưa tay ra trước mặt hắn ta, vẫn mỉm cười: "Triệu quận vương, khi ngài bảo ta phá án, ngài đã nói đây là người hầu của nhà ngài, đúng không..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT