Phong đại nhân mắng lớn: "Ngươi tưởng nhà cao cửa rộng thì loại trộm cắp như hắn muốn vào là vào được sao?"
"Hỏi hay lắm, Phong đại nhân!" Diệp Chi mỉm cười, ánh mắt đầy thâm ý.
Phong đại nhân bị cô nhìn đến chột dạ.
Diệp Chi hỏi ngược lại: "Phong đại nhân, rốt cuộc lệnh đường mắc bệnh gì mà cần lệnh noãn thường xuyên đến chùa Từ Ân cầu phúc?" Tiểu thư quan gia sống sâu trong nội trạch lại thường xuyên ra ngoài, đó chẳng phải là tạo cơ hội cho kẻ trộm sao.
Phong đại nhân liếc mắt sang một bên.
Nhà cao cửa rộng nào mà chẳng có chút bí mật đen tối? Phong Ngũ cô nương là đích nữ của Phong đại nhân với chính thất, vì Phong lão phu nhân không thích chính thất, nguyên Phong phu nhân sinh Phong Ngũ cô nương không lâu thì u uất mà bệnh chết, lão phu nhân gả cháu gái bên ngoại mà mình yêu thích cho con trai làm kế thất, thấy đích nữ chướng mắt, lão phu nhân thường xuyên sai Phong Ngũ cô nương ra ngoài cầu phúc, chỉ mong một ngày nào đó nàng sẽ chết bất đắc kỳ tử vì tai nạn do sơn phỉ hoặc lũ lụt, mưa tuyết gây ra.
Có lẽ trời thương Phong Ngũ cô nương, nàng ra ngoài chưa từng gặp sơn phỉ lần nào, dù có gặp cũng là ra tay giúp đỡ người khác; mưa tuyết cũng có mắt, chưa từng rơi xuống tạo thành lở núi khi nàng ra ngoài, nhưng trên đời này điều nguy hiểm và độc ác nhất chưa bao giờ là những thứ đó, mà là lòng người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT