Đằng Xung nghe thấy cách nói mới mẻ, hứng thú hơn cả Triệu Bá nhưng hắn ta phân biệt rõ ràng thứ tự quan trọng, đợi Triệu Bá đi rồi mới nhìn chằm chằm vào Diệp Chi hỏi: “Ý của ngươi là Thôi và Mẫn có thể vô tình đánh chết Tiêu thị?”
Diệp Chi không trả lời thẳng mà nói: “Quá trình vụ án này, lời khai của hai người không có nhiều khác biệt, chỉ có kết quả hoàn toàn khác nhau.”
“Đó là đương nhiên, người không vì mình, trời tru đất diệt, ai sẽ thừa nhận mình là hung thủ, chẳng phải là kẻ ngốc sao.”
Diệp Chi nghi hoặc: “Không lẽ hai người nghĩ rằng Đại Lý Tự không thể điều tra ra ai là hung thủ? Họ có thể thoát khỏi sự trừng phạt của pháp luật sao?”
Đằng Xung bất lực: “Nếu không có bằng chứng cụ thể để tìm ra ai là hung thủ, sau một thời gian nhất định chắc chắn sẽ phải thả hai người, dù sao một người là thế tử của bá phủ, một người từng là cháu nội của quan viên tứ phẩm, ngay cả Đại Lý Tự cũng không thể giam giữ họ lâu dài.”
Diệp Chi dường như hiểu ra điều gì, cười nhạt một tiếng: “Muốn xem mạng người như trò đùa, thật là mơ mộng hão huyền.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT