Lời Tô Nhan vừa dứt, mọi người trong sảnh đường lại một lần nữa xôn xao, Liêm Triệu trên đài càng biến sắc, ánh mắt nhìn Tô Nhan phủ thêm vài phần lạnh lẽo.
Ai cũng nghe ra lời nàng có chút ý uy hiếp, nhưng lời nàng lại hợp tình hợp lý, khiến người ta không thể phản bác.
Tô phu nhân nhìn Tô Nhan bộ dạng hung hăng, thề không bỏ qua, trong lòng căm hận đến nghiến răng, thầm mắng mình đúng là nuôi một con sói mắt trắng, dù gì cũng đã hưởng phúc mười sáu năm ở Tô gia, giờ lại lấy oán báo ân đối phó với con gái mình.
7. Liêm Triệu khẽ híp mắt, Tô Nhan này dường như đã đoán được y sẽ thiên vị Thẩm Đường, nên mới cố ý nói ra lời này, nữ tử này nhìn có vẻ yếu đuối, nhưng thực chất lại nhìn thấu tất cả.
Nếu hôm nay y không xử lý vụ việc một cách công bằng nhất, chỉ sợ nữ tử này thật sự sẽ đi đánh trống Đăng Văn, đây vốn chỉ là một vụ án nhỏ, nhưng nếu làm lớn đến trước mặt Hoàng thượng, e rằng y không những mang tội làm việc bất lực, mà còn liên lụy đến việc phu nhân nhà y nhận hối lộ.
Hoàng thượng đương triều căm ghét nhất việc quan lại kết bè kết phái, tham ô hối lộ, một khi phát hiện tuyệt đối xử phạt nặng.
Nghĩ đến đây, Liêm Triệu khẽ ho vài tiếng, đổi lời nói: "Thẩm thị mua người g.i.ế.c người bằng chứng xác thực, cấu thành tội cố ý g.i.ế.c người, theo luật pháp triều ta, đáng lẽ phải xử tử hình, nhưng xét thấy người bị hại chưa chịu thương tổn thực chất, tử tội có thể miễn nhưng tội sống khó thoát, vậy nên, phán xử Thẩm thị hai mươi trượng hình, giam vào ngục ba năm, ngoài ra, Trương Hổ là kẻ hành hung, đã chủ động nhận tội và chỉ ra chủ phạm, xem xét tình hình xử phạt hai năm tù."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT