Lời này vừa nói ra, trực tiếp khiến Tô phu nhân nghẹn họng tại chỗ, sắc mặt lúc trắng lúc đỏ.
“Nhan Nhi, nương biết khi đó để con gả tới thôn Thạch Đầu là ủy khuất cho con, nương cũng không đành lòng để con đến vùng núi rừng nghèo khổ ấy chịu khổ......”
Tô phu nhân nói rồi khóe mắt ửng hồng, trên mặt đầy vẻ hối lỗi, “Con tuy không phải nương sinh ra, nhưng từ nhỏ nương đã nâng con như châu như báu, nuôi dưỡng con khôn lớn, chưa từng bạc đãi con. Nếu không phải khi đó Đường Nhi vừa mới về phủ, nương xót con bé ở ngoài chịu đủ khổ nạn, nhất thời hồ đồ, thì tuyệt đối không đành lòng gả con đến nơi như vậy.”
Những điều này Tô Nhan không phủ nhận, trước khi Thẩm Đường trở về phủ, Tô phu nhân đối xử với nàng quả thực rất tốt.
Nhưng thì sao chứ.
Những điều tốt đẹp ấy đã tan biến hết khi nàng ta quyết tuyệt để Tô Nhan thay thế Thẩm Đường gả tới thôn Thạch Đầu.
Tô Nhan thản nhiên nhìn nàng ta, “Tô phu nhân lúc này nói những lời này là ý gì vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play