"A, muốn phát tài nhờ quốc nạn đây mà." Thiên Lạc một lời nói toạc.
"Đúng vậy. Yêu cầu của bọn họ là lương gấp đôi, 300 lạng bạc một tháng mới xứng với công sức bỏ ra."
Lữ Chí không sợ Hoàng Đế tức giận. Dù sao bọn họ cũng từng trải nghiệm sự "đanh đá" của Hoàng Đế, đã đến lúc những kẻ này phải nếm mùi đau khổ.
"Thực ra Công bộ cũng có cách hoàn thành nhiệm vụ trước mùa nước lên. Chúng ta có thể không sa thải họ mà thuê thêm công nhân. Hoặc là làm theo lời họ, tăng tiền công. Đợi hoàn thành xong nhiệm vụ rồi tìm cớ bắt tất cả những người gây rối, tiền cũng sẽ lấy lại được."
"Làm xong việc rồi mới bắt người, như vậy là để người ta có cớ à? Khiến người ta cảm thấy triều đình không đủ sức, không trả nổi tiền."
Lữ Chí liên tục gật đầu: "Cho nên thần mới tấu xin Hoàng Thượng. Hoàng Thượng thông minh tài trí, so với đầu óc của bọn thần thì khác nhau một trời một vực. Thần chỉ mong nhận được sự chỉ dẫn từ Hoàng Thượng."
"Ngươi nói có tổ chức, vậy thủ lĩnh của đám người này là ai? Người ở đâu? Tổ chức thế nào?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT