Cùng với Tiêu Duyệt Hàm, còn có tiểu thư của thủ phụ Đường Hi Ninh, và tôn nữ của Hộ bộ Thượng thư Lư Chính là Lư San San.
"Tấm 'Thần hành phù' sơ cấp này bao nhiêu tiền?"
"99 linh thạch. Nhưng lá bùa này là sơ cấp nhất, chỉ có thể truyền tống người đến chỗ xa hơn 500 mét."
Tiêu Duyệt Hàm ngày thường mỗi tháng chỉ có 150 lượng bạc, nhưng lúc này có 3 vạn linh thạch gia trì, nàng liền tỏ ra phong thái của một tiểu thư nhà giàu. Mỉm cười: "Nhưng lúc mấu chốt cũng có thể bảo toàn tính mạng. Gói lại cho ta đi. Vẫn còn nữa không?"
"'Thần hành phù' chỉ còn một tấm này, chúng ta còn có 'Phù gia trì lực lượng', có thể tăng sức mạnh lên 1 lần."
Tiêu Duyệt Hàm nhìn về phía Đường Hi Ninh hỏi: "Hi Trữ, ngươi muốn mua không?"
Thấy sắc mặt Đường Hi Ninh cũng thay đổi, Thiên Lạc đứng một bên liền không nhịn được muốn cười.
Đúng là chị em "bằng mặt không bằng lòng".
Biết rõ kim khố nhà thủ phụ bị lấy sạch, còn ở trên vết thương của Đường Hi Ninh mà xát muối.
Nhưng Đường Hi Ninh lại cười nói: "Bao nhiêu tiền?"
"120 linh thạch."
"Gói lại đi."
Lư San San trừng to mắt: "Hi Trữ, nhà các ngươi không phải bị tên phụ tá kia dọn sạch kim khố rồi sao? Ngươi lấy đâu ra tiền?"
Đường Hi Ninh mỉm cười nói: "Thỏ khôn còn có ba hang, tổ phụ ta mặc dù thanh liêm, nhưng cũng không thể đem tất cả trứng gà đặt trong cùng một giỏ được."
Hay lắm!
Nhiều hơn quốc khố mấy chục lần tài sản, còn mẹ nó chỉ là một cái hang trong ba hang của con thỏ khôn!
Thiên Lạc thề, không trộm sạch tài sản nhà thủ phụ, nàng sẽ không làm cái chức hoàng đế này nữa!
"Ngược lại là Tiểu Hàm, ngươi xưa nay mỗi tháng không có nhiều tiền, hôm nay làm sao lại có tiền mua phù?"
Tiêu Duyệt Hàm chính là vì khoe khoang mới mua phù, ai ngờ khoe khoang không thành, còn bị ám chỉ. Sắc mặt tuy có chút không nhịn được, nhưng so với Đường Hi Ninh chưa gả nhà chồng thì nàng lại tốt hơn quá nhiều.
"Cha mẹ ta vốn định cho Cảnh Hạo ca ca 2 vạn linh thạch, dùng để bù đắp tiệc chiêu đãi khi biểu ca ta đăng cơ ba ngày trước. Nhưng Cảnh Hạo ca ca lại đem tiền cho ta, nói là con gái nên mua thêm những thứ mình thích."
Đường Hi Ninh mỉm cười: "Tần Vương thế tử đối với ngươi thật sự tốt đấy."
Có lời tán dương như vậy, Tiêu Duyệt Hàm cũng không kiếm chuyện nữa.
Ba chị em "bằng mặt không bằng lòng" lại trở thành chị em "tốt bụng".
Thiên Lạc thấy họ không còn tranh cãi, liền đi mua hết 30 tấm bùa còn sót lại của phòng đấu giá, ném vào không gian, để máy móc dùng bút thử điện, đi theo các nét bút trên 《 Phù chú 》 tiến hành khắc họa.
Theo như 《 Phù chú 》 nói, chỉ cần là Linh vũ giả hệ Lôi, dựa theo các nét bút của Phù chú và độ nông sâu của Lôi linh lực tiến hành khắc họa, phù liền có thể thành.
Trong không gian của nàng có máy tính tiến hành tính toán độ nông sâu, độ chính xác 100%, không có lý do gì mà không thành công.
Chưởng quỹ phòng đấu giá nhìn Thiên Lạc mang theo mạng che mặt, khuôn mặt có chút bí ẩn, cho rằng nàng là một Phù sư, không ngừng chào hàng rằng phòng đấu giá của họ trích phần trăm thấp, phục vụ tốt.
Còn tự mình đưa Thiên Lạc ra ngoài.
Vừa đi đến cửa, chỉ thấy một đám người của Tiêu Duyệt Hàm đang vây quanh một nữ nhân.
Nữ nhân này không phải ai khác, chính là trưởng tôn dâu nhà họ Tiêu, cũng là đại tẩu của nàng, Đường Hi Ngọc.
"Đại tỷ, ngươi cả ngày chạy đến phòng đấu giá, không biết còn tưởng rằng ngươi là luyện đan sư."
Người nói chuyện là Đường Hi Ninh.
Ban đầu Thiên Lạc còn kỳ lạ sao Đường Hi Ninh lại cãi nhau với đại tẩu của mình, nhưng cố gắng suy nghĩ một chút liền nhớ ra.
Đại tẩu Đường Hi Ngọc cũng là tôn nữ nhà thủ phụ, chỉ là sau khi Tiên Hoàng phế bỏ triều chính, thủ phụ liền có ý đồ khác, đối với cô cháu gái Đường Hi Ngọc này liền chẳng thèm quan tâm. Về sau Đường Hi Ngọc bị chọc tức, tìm Đường gia lý luận, Đường Tấn trực tiếp trục xuất nàng khỏi gia phả.
Cho nên Đường Hi Ngọc là tỷ tỷ ruột của Đường Hi Ninh, còn Đường Hi Ninh là con gái mà người vợ thứ hai của Đường gia sinh ra.
"Thế nào, không phải luyện đan sư thì không thể đến phòng đấu giá sao?" Đường Hi Ngọc và Đường Hi Ninh quan hệ rõ ràng không tốt, trực tiếp mở mắng.
"Có thể là có thể. Nhưng trượng phu ngươi khi còn sống cũng coi như là một nhân vật lừng lẫy của Đông Ninh Quốc, đã chết rồi, ngươi nên yên phận thủ tiết cho hắn. Bây giờ cả ngày giúp tiểu thúc tử Tiêu Hằng Kình mua sắm dược liệu, khó tránh khỏi bị người hiểu lầm, rơi vào tiếng xấu phải không?"
Vốn chỉ là Đường Hi Ninh và Đường Hi Ngọc hai chị em đang đấu khẩu, nhưng lúc này Tần Vương thế tử Quân Cảnh Hạo cũng đến hội hợp cùng Tiêu Duyệt Hàm và các nàng.
Bởi vì trên triều đình chịu thiệt từ Thiên Lạc, lúc này thấy Đường Hi Ngọc, trưởng tôn dâu nhà họ Tiêu, liền không có chỗ phát tiết.
Hắn ác độc nói tiếp: "Tiêu Tam thiếu phong lưu phóng khoáng, bản vương còn kỳ lạ hắn sao không cưới vợ, nguyên lai là cùng đại tẩu nhà mình lén lút với nhau."
Quần chúng vây xem càng ngày càng nhiều, nhao nhao chỉ trỏ về phía Đường Hi Ngọc.
Đường Hi Ngọc hai mắt giận đến đỏ bừng, giơ tay liền muốn tát Đường Hi Ninh một cái.
Nhưng tay đến giữa không trung, lại bị Quân Cảnh Hạo vững vàng tiếp được.
Khóe môi hắn cuốn lấy nụ cười đầy ẩn ý, đang định nói chuyện, lại bị một cây gậy điện đánh tới làm giật mình.
Đau đến Quân Cảnh Hạo lập tức buông tay, kinh ngạc nhìn về phía Thiên Lạc đang mặc nữ trang vừa ra tay.
"Tiêu thiếu phu nhân là hẹn cùng ta đi dạo phố. Nàng không chỉ có thể giúp ta nhận ra linh thảo, còn có trí nhớ siêu phàm, học thức uyên bác, còn hiểu cả kinh doanh. Hôm nay ta tìm nàng tới mua một ít đồ vật, thế nào trong mắt Đường tiểu thư lại thành cùng tiểu thúc tử qua lại, còn bị mang tiếng xấu? Ngươi hãm hại Tiêu thiếu phu nhân như vậy, Tiêu Tướng quân dưới suối vàng biết, sợ là làm quỷ cũng sẽ không buông tha ngươi."
Đường Hi Ninh bị dọa đến sắc mặt tái nhợt, cau mày: "Ngươi là ai?"
Chưởng quỹ phòng đấu giá lập tức đứng ra nói: "Vị này là quý khách của phòng đấu giá chúng ta!"
Có thể khiến chưởng quỹ phòng đấu giá đứng đối lập với đoàn người của Quân Cảnh Hạo, nói là khách quý, quần chúng vây xem cũng không nhịn được nhìn Thiên Lạc với vài phần coi trọng.
Quân Cảnh Hạo khi cảm nhận được điện giật, liền bị Thiên Lạc hấp dẫn.
Hệ Lôi, đây chính là sự tồn tại giống như gấu trúc trong số các Linh vũ giả.
Bây giờ chưởng quỹ phòng đấu giá Thanh Sơn cũng nói nàng là quý khách, điều đó chứng tỏ thân phận của nàng rất không tầm thường.
Thêm vào đó, đôi mắt đẹp lộ ra ngoài của Thiên Lạc thật sự rất hấp dẫn người, dù mạng che mặt che khuất dung mạo của nàng, hắn lại có thể từ vẻ ẩn hiện đó mà nhìn ra vẻ đẹp tuyệt thế.
Tâm tư Quân Cảnh Hạo đang quay cuồng suy nghĩ làm sao để lấy lòng Thiên Lạc, lại bị nàng chế giễu.
"Nghe Tần Vương hùng tâm tráng chí, ta còn tưởng rằng vị kiêu hùng kia lợi hại đến mức nào. Nhưng hôm nay nhìn thấy Tần Vương thế tử lại còn muốn tham dự vào cuộc khẩu chiến của các cô gái, ta cũng là mở mang tầm mắt. Thực sự là một gã đàn ông đầu tôm!"
Quân Cảnh Hạo "đầu tôm":...
"Ngươi là ai? Nơi này chính là Đông Ninh Quốc!" Tiêu Duyệt Hàm không thể chịu được khi có người sỉ nhục Cảnh Hạo ca ca của nàng, giống như một con nhím xù lông đối chọi với Thiên Lạc.
Chưởng quỹ sợ Tiêu Duyệt Hàm đắc tội Thiên Lạc, vội vàng nói: "Vị này vừa rồi đến mua lá bùa của phòng đấu giá chúng ta, nàng hẳn là một Phù sư."
Ánh mắt Quân Cảnh Hạo đột nhiên sáng lên.
Mua lá bùa, lại là Linh vũ giả thuộc tính Lôi, đó nhất định là một Phù sư không thể nghi ngờ.
Hắn tiến lên một bước, đang định biến chiến tranh thành hòa bình, miệng Tiêu Duyệt Hàm lại nhanh hơn hắn: "Mua một cái lá bùa liền ra vẻ, không biết thật đúng là tưởng ngươi là Phù sư. Ngượng ngùng nói cho ngươi, Đông Ninh Quốc không có một Phù sư nào cả."