Tô Hi Nguyệt không những không xuống, mà còn cố ý vặn vẹo cơ thể, tìm một tư thế thoải mái hơn rồi thong thả nói: "Tôi không xuống."
Nghĩ đến gì đó, cô cười như không cười nhìn Dạ Linh đã biến thành hình dáng ban đầu: "Sao? Anh sợ à? Sợ tôi đi cùng sẽ làm hỏng việc? Hay sợ không bảo vệ được tôi?"
Dạ Linh nghe vậy, lập tức nổi giận, hắn sợ từ bao giờ?
Con bà béo đáng chết này, lại dám coi thường hắn.
Hắn giận quá hóa cười, quay đầu nhìn cô, cười lạnh nói: "Nếu cô muốn đi theo đến thế, thì đi đi, đến lúc đó có gặp nguy hiểm thì đừng trách tôi không nhắc trước."
Dứt lời, hắn không nói nhiều nữa, bốn chân đột nhiên dồn lực, cõng cô trên lưng lao đi như tên bắn, rất nhanh đã biến mất trong màn đêm.
Các thú nhân trên quảng trường nhìn cảnh này, ai nấy đều sững sờ, trong mắt đầy vẻ kinh ngạc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT