Mộc Thanh nghe Mia nói, sắc mặt tốt lên không ít, nhưng vẫn còn chút giận dỗi.
Bà ta lạnh lùng nói: "Con bé đó mà hiểu chuyện được như con thì tốt rồi, đã không khiến ta tức giận suốt. Chẳng bằng một nửa của con, nhìn là thấy bực mình."
Mia nghe trong lòng đắc ý, thầm nghĩ: Đương nhiên rồi, cái con xấu xí đó làm sao so được với ta? Nếu không phải thủ lĩnh sinh ra, ta còn chẳng thèm nhìn lấy một cái.
Tuy lòng đầy khinh thường, nhưng trên mặt không lộ ra, ngược lại còn khuyên nhủ: "A Mỗ, người đừng giận, giận quá hại thân. Em gái hiện tại đã chăm chỉ hơn rồi, không chỉ thức tỉnh dị năng, còn làm được đồ ăn ngon. Nghe nói hôm nay làm món lòng lợn, thơm nức cả bộ lạc. Chắc lát nữa sẽ mang qua cho người một ít, đến lúc đó người đừng có tỏ thái độ khó chịu với em ấy, kẻo em ấy lại không vui."
Mia cố tình nói như vậy, chỉ là muốn thử xem, liệu Tô Hi Nguyệt có thực sự mang đồ ăn đến cho Mộc Thanh hay không.
Sắc mặt Mộc Thanh càng thêm khó coi, vừa mới lén lút ăn vụng bị bắt, còn cãi nhau một trận, cái đứa con bất hiếu đó làm sao có thể mang đồ ăn đến cho bà ta chứ?
Nhưng trước mặt Mia, bà ta không muốn mất mặt, chỉ ậm ừ nói: "Ừm, ta biết rồi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT