Dạ Linh hơi nhướng mày, cười như không cười nói: “Sao, anh mong dị năng của cô ta là hệ trị liệu à?”
Thanh Trúc lườm anh ta, tức giận nói: “Không phải là tôi có hy vọng hay không, mà là tôi đã thấy cô ta dùng dị năng trị mặt ở rừng Tháp Cách Nhĩ. Những nốt mụn mủ trên mặt cô ta chính là dùng dị năng chữa khỏi, còn đẩy ra rất nhiều chất bẩn đen sì, làm tôi ghê tởm chết đi được.”
Nhớ lại cảnh tượng hôm đó trong rừng, những chất bẩn đen, hôi thối, dày cộm bao phủ cả khuôn mặt, đến giờ anh ta vẫn thấy khó chịu.
Dạ Linh, Mặc Lẫm, Huyền Minh đều sững người, họ đã sớm nhận ra khuôn mặt Tô Hi Nguyệt trở nên thanh tú hơn nhiều, nhưng không biết nguyên nhân.
Không ngờ, lại là do chính dị năng của cô ta chữa lành.
Nói như vậy, rất có khả năng là dị năng hệ trị liệu.
Thanh Trúc nhìn vẻ mặt kinh ngạc của ba người, trong lòng rất hài lòng với hiệu quả này, rồi nói tiếp: “Nếu dị năng của cô ta thực sự là hệ trị liệu, đối với chúng ta mà nói, chưa chắc đã không phải là chuyện tốt.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT