Sau một thời gian dài thì trời cũng sáng, ánh bình minh vàng chói lóa vào căn phòng của Thẩm Nguyệt .Thẩm Nguyệt đang nằm ngủ thì bị ánh sáng chói lóa chiếu qua khung cửa sổ, rọi vào mắt khiến giấc ngủ bị phá ,cô lấy tay tìm kiếm ĐT, mặt vẫn chưa tỉnh ngủ, mở màn hình ra hiện tại đã là 6h30 cô tắt ĐT đi ,mặc dép vào ,đi vệ cá nhân, thay đồ rồi lấy cặp đeo lên vai bước xuống nhà.Khi xuống dưới nhà cô nhìn thấy Thẩm Hạo đang làm đồ ăn sáng, còn Thẩm Quang đang ăn 1 quả bắp cần trong tay ,vừa ăn vừa lẩm bẩm :"Sao đi học lâu mà nghỉ hè lại nhanh vậy !"
Thẩm Hạo lên tiếng : Ăn đi, đừng lẩm bẩm nữa! Nhanh rồi còn đi học!
Nghe anh cả nói vậy Thẩm Nguyệt cũng đi xuống bếp lấy bắp và ly sữa ra bàn ăn ,ngồi ăn cùng Thẩm Quang cô vừa ăn vừa thắc mắc hỏi anh cả: Bố mẹ hôm qua không về à anh!
Thẩm Hạo nghe vậy thì nói: Sáng nay có về nhưng lại đi rồi!
“Uk”
Thẩm Hạo lại nói ăn nhanh đi rồi anh chở đi học!
Thẩm Quang và Thẩm Nguyệt vội vã ăn nhanh rồi đi học . Hôm nay bác tài xế được nghỉ nên Thẩm Hạo dẫn 2 người em mình đi học ,trên xe không ai nói gì cả chỉ nghe tiếng lẩm nhẩm công thức học toán ,vì nhà khá gần trường nên Thẩm Hạo lái xe 1 lúc là tới ,cả 2 người chào anh cả rồi đi học .Thẩm Nguyệt vừa mới chuyển vào không quen trường học nhờ Thẩm Quang dẫn vào bên trong trường .Lúc đi vào rất nhiều người nhìn Thẩm Nguyệt với ánh mắt ngưỡng mộ,cô thắc mắc hỏi anh trai: Anh!! Sao người nhìn em vậy?.Anh cô nhếch môi vừa đi vừa nói : Anh em nổi tiếng em không vui à !
Thẩm Nguyệt với gương mặt đầy dấu ? Nhìn anh trai của mình,thì anh cô nói: đi qua kia coi bảng thông báo đi ! .Cô nhìn lên phía trước thấy tờ giấy dán trên bảng thông báo, cô bước lên coi thấy mình học lớp 10-1 cùng đó thấy tên Sở Linh San cũng học cùng lớp với cô, cô nhìn bảng thông báo quay qua nhìn anh trai nói : Anh ! em đi về lớp đây, nhớ đợi em ở cổng trường đó!
Nói xong cô quay đầu rời đi tiến về tòa nhà lớp 10 ,còn anh trai của cô cũng đi về lớp mình .phía của Thẩm Nguyệt vì lớp 1 ở tầng 3 nên cô phải leo cầu thang cũng khá lâu. Khi lên đến lớp 10-1 nhìn qua cửa sổ bên ngoài để ý thì cũng có khá nhiều người cũng đã đến và ổn định chỗ ngồi ,cô với tâm trạng hưng phấn bước vào lớp , để ý sơ qua cũng không ai chú ý đến cô, cô nhìn một lượt thì thấy có chỗ trống nên ngồi vào , nhưng chỗ bên cạnh cô chỉ thấy sách vở chứ ai ngồi đó thì Thẩm Nguyệt không biết, nhìn đồ dùng học tập thì có vẻ là nam chứ không giống đồ của nữ .Không biết là ai nên cô không để ý nữa, dọn sách vở đồ dùng học tập vào kệ đựng đồ ,sắp xếp xong thì tiếng chuông kêu báo hiệu vào lớp học cũng kêu lên ,cô với trạng thái tò mò không biết ai sẽ ngồi chỗ mình , thì bỗng dưng có một bóng người đứng trước mặt cô nói trầm lặng vang lên trên tai “Tránh”.Cô theo hướng tiếng nói quay đầu lên là 1 chàng thiếu niên đeo kính mặc chiếc áo khoác đen trông nhìn rất lễ phép nhưng có phần rất lạnh lùng.Nghe vậy cô đi ra cho chàng trai đó đi vào rồi ngồi vào chỗ , vừa ngồi vào một cô gái đằng sau vỗ lưng cô, khi thấy người vỗ lưng mình quay ra sau thắc mắc hỏi: Có chuyện gì vật bạn học?
Cô gái đó với vẻ mặt sợ hãi nói thì thào vào tai cô:"Bạn học cậu có biết cậu ngồi với ai không?
Thẩm Nguyệt lắc đầu
Cô gái đó nói tiếp cậu ấy là Hàn Tử Thiên người mà cả trường vừa sợ hãi vừa ngưỡng mộ cậu ấy ,rất nhiều người theo đuổi cậu ấy nhưng cậu ấy rất lạnh nhạt cũng không để ý lắm tới mấy bạn nữ mà theo đuổi mình còn nữa nghe nói cậu ấy từng đánh người vào viện 1 năm không thể đi lại nên cậu hãy cẩn thận nhé!
“Cảm ơn ”
Khi cô giáo chủ nhiệm bước vào phòng học từ 1lớp học ồn ào bỗng chốc trở nên im lặng ,giáo viên chủ nhiệm đứng trên bục giảng giọng trầm thấp nói : "Chào mọi người bắt đầu từ hôm nay tôi Vương Thi Lan sẽ là giáo viên của lớp 10-1 ,mong rằng chúng ta sẽ được cùng nhau trải qua mọi thời gian thanh xuân tươi đẹp nhé ! Giờ thì các em lấy ghế ngồi ra sân khai giảng nhé!
Khi cô Vương vừa xong lớp lại chở lại trạng thái ồn ào như đầu, khi bước ra chuẩn bị đi lấy ghế thì thấy Sở Linh San kéo tay cô lại và nó: Nguyệt aà ! Nấy giờ cậu sao không đi tớ ,tớ lấy ghế cho cậu rồi nè.Thẩm Nguyệt cầm lấy và nói cảm ơn nhé!
“Không có gì chúng ta đi thôi!”.Thế là Thẩm Nguyệt vừa đi vừa hỏi:"ghế ở xa chỗ cậu mà sao có thể lấy nhanh như vậy với lại cũng rất nhiều người lấy mà!!
Sở Linh San cười hìhì nói: Cậu quen Hàn Tử Thiên aà? Nấy tớ đi lấy ghế thì cậu ấy kéo tay tớ lại nói là đưa cho bạn cùng bàn của tôi với, tớ đơ ra một lúc rồi hỏi cậu ta là :"Không phải là cậu…".Cậu ta nhanh chóng trả lời :"không phải như cậu nghĩ đâu".Tớ mới nói với cậu ta là"Tôi đã nói gì đâu ".
Sở Linh San lại nói : "Hay cậu ta thích cậu “. Thẩm Nguyệt trả lời: ”Không đâu chỉ đưa ghế cho bạn cùng bàn thôi mà , vả lại hoa khôi theo đuổi cậu ấy còn chưa được sao lại thích tớ.
“ Dù tớ hoàn hảo đến đâu nhưng có lẽ trong mặt cậu ấy tớ vẫn mãi là người thường”
Nghe Thẩm Nguyệt nói vậy Sở Linh San giật đầu nói: Cũng đúng!
"Nói một hồi thì cũng đến sân trường theo sự sắp xếp của cô Vương ,Thẩm Nguyệt ngồi sau Sở Linh San còn người ngồi ngang hàng với cô không ai khác ngoài Hàn Tử Thiên bởi vì theo sự sắp xếp của cô Vương thì người ngồi ngang hàng sẽ là bạn cùng bàn của mình . Khi ngồi vào hàng cô luôn có cảm giác có người nhìn mình nhưng mỗi khi quay lại thì không có ai cả chỉ thấy mọi người đang nghiêm túc nghe thầy hiệu trưởng nói,vì thấy Thẩm Nguyệt nhìn qua sau nên Hàn Tử Thiên cũng để ý tới cô .Khi ánh Mặt Trời mọc lên tểnh đỉnh nhiều người ngồi trên sẽ bắt đầu đổ mồ hôi vì cái nắng nóng của mùa thu, bình thường những nơi khác sẽ không nắng nhưng chỗ nơi cô ở thì ngoại lệ, trời thực sự rất nắng nóng, người cô đã toát hết mồ hôi ,khi cô đang lấy tay quạt quạt lên mặt thì nghe 1 tiếng “tinh” từ ĐT cô mở màn hình ra thì có 1 tin nhắn của Anh 2 Thẩm Quang nhắn tới
“Nguyệt Nguyệt khối 10 phía em ngồi rất nắng cơ thể em rất yếu nếu không trụ được thì xin cô đi về lớp đi !”.Cô định nhắn không sao thì trước mắt tối sầm lại cô người bị ngất ngã ngửa ra người Thiên Cửu Chu là bạn ngồi đằng sau của cô . Sở Linh San đinh quay lại sau than vãn về thời tiết hôm nay thì thấy cô đã ngất Sở Linh San hoảng hốt chạy đi kêu giáo viên ,còn Hàn Tử Thiên và Thiên Cửu Chu đỡ cô đi vào phòng y tế của trường. Phía Sở Linh San khi biết tin cô Vương hôm nay không có tiết nên đã đại diện các giáo viên trong trường đi họp ,cô bối rối không biết làm sao nên chạy qua khối 12 kêu anh trai của cô , khi gặp được anh trai của cô chạy hồng hộc bước tới nói :"Anh ơi , Nguyệt Nguyệt nắng quá bị ngất rồi aạ!
Anh cô nghe vậy thì cùng Sở Linh San đến phòng y tế ,khi tới nơi thấy Hàn Tử Thiên đang ngồi trong phòng ngồi cạnh gường y tế ,sắc mặt cô trắng bạch cô ở phòng y tế ra nói với Thẩm Quang :Em gái của em cơ thể rất yếu nên nhớ chăm sóc em ấy thật tốt nhé!
Sau khi cô nói vậy anh lại gần và ngồi vào nói với Sở Linh San với Hàn Tử Thiên đi về lớp tiện thể nói với giáo viên là cho em ấy nghỉ tiết 1 nhé!
2 người nghe vậy thì di chuyển về lớp .Khoảng 1 lúc sau Thẩm Nguyệt tỉnh dậy vừa mở mắt ra đã thấy bóng dáng cao lớn của anh trai trước mặt, cô hỏi:"Anh sao anh lại ở đây? "
Anh cô nghe thấy giọng cô nên nói:"Tỉnh rồi à ! Lúc anh nhắn tin cho em, đợi một lúc không thấy nhắn lại ,đúng lúc thấy Sở Linh San chạy qua khối 12 thở hồng hộc nói em ngất xỉu nên anh mới biết!
Cô lại hỏi :"Vậy ai đưa em đến đây?"
Anh cô lắc đầu :"Không Biết hình như là bạn cùng bàn của em với một bạn nam đi nữa lúc anh tới thì thấy anh ấy bước ra ngoài rồi ! Thôi không có gì thì đi về lớp học đi !."
Cô nói:"Nhưng mà chuyện này anh đừng nói cho Bố Mẹ và anh cả biết đó !Họ biết họ sẽ rất lo cho em !
“Uk,về lớp học đi”
Vâng
Nói vậy cô đi về lớp báo cáo với giáo viên rồi đi vào lớp, khi bước vào chỗ ngồi thấy Hàn Tử Thiên đang nằm ngủ trên bàn ,cô không để ý lấy sách ra học bài tiết 1 là Địa Lí thầy giáo đang chăm chú giảng bài thì ánh mắt hướng qua cậu bạn ngồi cùng bàn của cô nói:" Em kia kêu bạn bạn bên cạnh dậy đi, tiết của tôi mà ngủ à! “. Nghe thầy giáo nói vậy ,cô nhìn sang phía bên phải là 1 cậu thiếu niên đang cúi đầu nằm ngủ,cô dùng cây bút khẽ đẩy nhẹ vào tay anh chàng đang ngủ say ,khi thấy người chọc mình anh mở mắt ra thấy nói:” Ai đấy !!!!".Ngẩng đầu lên thì thấy 1 cô gái có đôi mắt trong veo,khuôn mặt nhỏ nhắn ,với làn da trắng đang nhìn chằm chặp vào người mình anh nói nhỏ giọng nói:" Có chuyện gì thế bạn học , Giọng cô hơi run run, khẽ nói:"Thầy giáo nói với tớ là kêu cậu dậy!".Cậu nghe vậy đứng lên nhìn thầy không nói gì cả,Thầy lên tiếng:"Anh chị chỉ có 16 tuổi thôi ! Khi nào lên lớp 12 chắc tệ lắm aà! Nói thì không lọt tai học theo mấy thằng cà lơ phất phơ để sống thế thì thanh xuân còn cái gì nữa!!!.
“Anh kia về tôi sẽ báo sẽ báo cáo với giáo viên dạy lại lớp này!!, ngồi xuống đi!!”. Nghe vậy anh ngôi xuống vì gấc ngủ bị phá nên anh không ngủ lấy sách bài tập của tiết sau ra làm ,bỗng bên cạnh anh có tiếng nói của một cô gái khẽ vang lên: “Bạn học,xin chào tớ là Thẩm Nguyệt!! ”.
Anh không nói gì một lát sau mới trả lời :"Hàn Tử Thiên "!.
Chỉ 1câu rất ngắn nhưng giọng nói khiến cô cảm nhận giọng nói của anh có phần trầm lặng và sa lạ. Cô lại nói:" Chuyện lấy ghế và chuyện dìu tôi lên phòng y tế cảm ơn cậu!!"
Anh hờ hững đáp:"uk"!
Cô không nói gì rồi chỉ chăm chú nghe giảng
Sau khi hết tiết một ,thầy giáo vừa nói “hôn nay đến đây thôi ” là cả lớp bắt đầu trở nên ồn ào và náo nhiệt ,nhiều người còn nhảy đưng lên bàn và hú hét .Để ý thầy giáo đã ra khỏi phòng học thì Sở Linh San chạy thẳng lên bàn học của cô hỏi: “Nguyệt Nguyệt cậu không sao chứ !?.”
“Không sao, tớ vẫn ổn!”
Nói xong nhìn qua phía Hàn Tử Thiên vẫn ngồi đọc sách thì đằng sau có một tiếng của 2 thanh niên nói vang lên:" Đại Ca ơi!, đừng đọc sách nữa đi chơi không!?"
Hàn Tử Thiên nói:" Cút!"
Sở Linh San và Thẩm Nguyệt nghe thấy tiếng nói thì quay lại .Sở Linh San hỏi:" 2 cậu là ai!?".
1anh chàng nói:" Tôi là Lý Tín, rồi chỉ tay vào người bên cạnh nói:" còn cậu ta là Vu Tử Ân, tôi định rủ Hàn Tử Thiên đi chơi, còn mấy cậu là ai ?".
Thẩm Nguyệt hình như đã nghe qua cái tên Lý Tín ở đâu rồi còn cậu bạn tên Vu Tử Ân thì không biết
Sở Linh San nghe Lý Tín hỏi liền nói:" Tôi là Sở Linh San, còn đây là Thẩm Nguyệt bạn của tôi !
“Thẩm Nguyệt ” Lý tín đột dưng lên tiếng: “tôi biết cậu! Cậu thì kì thi vào lớp 10 đạt Top 2 đúng không. Mong này chỉ giáo thêm!".
Thẩm Nguyệt đáp : Đúng tôi là Thẩm Nguyệt!. Mong sau này cùng giúp đỡ nhau nhé!.
Lý Tín gật đầu lia lịa
Vu Tử Ân người nãy giờ không nói gì bỗng lên tiếng:" Ay da ! Đừng nói chuyện nữa tiết này nghỉ giải lao có 5p thôi đó mau đi mua nước đi ! , hôm nay tôi không mang nước khát chết rồi !".
Sở Linh San bật cười cậu biết không:" Căn tin rất xa đó! Chúng ta ở tầng 3 lận có 5p sao đi kịp được !
Cậu bạn ngồi đằng sau Thẩm Nguyệt lên tiếng
Là Thiên Cửu Chu là người đã cùng Hàn Tử Thiên dìu cô lên phòng y tế, nhiều người đồn rằng là Hàn Tử Thiên, Lý Tín,Vu Tử Ân và Thiên Cửu Chu là 4 người bạn rất thân họ quen nhau từ hồi bé.
“ Tớ nghe nói là nhà trường vì thấy học sinh chạy xuống căn tin lâu quá nên mở bán quầy nước mỗi tầng 1 quầy!”.
Lý Tín nghe vậy vui vẻ nói với Hàn Tử Thiên :" Đi mua nước không anh bạn !?"
“Không ”
Mặt Lý Tín tối sầm lại nói :" Không thì thôi tôi sẽ cùng Vu Tử Ân đi mua !"
Nói vậy Lý Tín sợ hết thời gian nghỉ giảo lao nên tạm biệt Sở Linh San và Thẩm Nguyệt, rồi khoác vai Vu Tử Ân rồi cùng đi mua nước.
Khi thấy 2 người họ đã đi mua nước Sở Linh San liền nói với Thẩm Nguyệt:
“Nguyệt Nguyệt, chúng ta đi vệ sinh không!?.”
“Không, tớ không mắc!”
Um, không sao, thôi tớ về bàn ôn bài đây !
Bye !!
Khi thấy Sở Linh San đã về chỗ ngồi nhìn vào đồng hồ đeo trên tay ,còn 2p nữa thôi là sẽ học tiết 2, không nói nhiều cô cầm lấy 50 tệ trong ví đi ra khỏi lớp chạy ra quầy nước mua 2 chai nước, vì không biết mua loại nước nào, nên cô nước ép việt quật, tổng 2 chai hết 30 tệ, mỗi chai 15 tệ cô còn lại 20 tệ . Cầm 2 chai nước trong tay đưa cho 2 người kiểu gì ,vì cô muốn tặng nước cho họ muốn nói lời cảm ơn vì đã đưa lên phòng y tế, đưa cho Thiên Cửu Chu thì dễ ,nhưng nghe người khác nói về tính cách của Hàn Tử Thiên nên không dám đưa cho sợ bị từ chối, vì cô không muốn nợ người khác ,bà Chu Dĩnh luôn dặn là nợ là phải chả dù là điều nhỏ nhất.
Khi đi vào lớp học cô đinh đưa thẳng cho 2 người ,nhưng nhìn xung quanh chả thấy 2 người đâu cả, bàn học cũng không có người.
Cô thắc mắc đi đến bàn Lý Tín hỏi:
Lý Tín cùng Vu Tử Ân vừa đi mua nước về ,đang ngồi chơi ĐT
“Lý Tín!! ”
Lý Tín nghe người có người gọi mình thì quay đầu theo tiếng nói quay qua thì thấy là Thẩm Nguyệt
"Lý Tín cậu có biết 2 người kia đi đâu rồi không!?, cô chỉ vào bàn của 2 người.
Lý Tín nói:"À! Cậu nói Hàn Tử Thiên và Thiên Cựu Chu aà ! 2 người đó đã đi lấy BT trên phòng giáo viên rồi
Vì nhà trường sét thời khóa biểu của lớp cô bị trùng với lớp 5 nên không cho nghỉ tiết nên lấy BT về tự làm
“À ! Cảm ơn! ”
Nói vậy rồi cô đi về chỗ.