Ra khỏi Càn Thanh Cung, đi thêm vài đoạn đường, Cửu a ca và Thập a ca mới lau mồ hôi trên trán, nói với Cảnh Trang: “Sau này vạn lần đừng lỗ mãng như vậy, chuyện này thật sự làm ca ca sợ chết khiếp!”

Cảnh Trang cũng sợ hãi, khí thế của bậc trên áp xuống, thật sự làm người cảm thấy khó chịu. “Ta cũng là hậu tri hậu giác, còn tưởng rằng nhi tử hỏi lão tử xin đồ vật là lẽ đương nhiên!”

Nhưng lại bị Lão Thập chọc: “Phải xem là muốn đồ vật gì, cũng phải xem người kia là ai, nếu không thì chẳng có cái lẽ đương nhiên nào cả.” Ai cũng biết Thập Nhất đang muốn làm chút chuyện khác, dù sao trứng gà không thể bỏ vào một giỏ. Nhưng có lẽ lão gia tử đang ngồi trên kia lại không nghĩ như vậy.

Mà Khang Hi Hoàng đế chờ đến khi ba nhi tử ra ngoài hết, lại lần nữa nhìn sổ con, liền nói với người hầu hạ bên cạnh: “Trong cung này, vẫn luôn có kẻ xem mặt mà xuống món, chẳng lẽ nhi tử của trẫm không có tiền ăn Tết hay sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play