“Là ra thế… mấy người thấy của nổi lòng tham, muốn cướp đồ của tôi đúng không?”
La Bưu nhìn La Tiểu Hổ, cười lạnh:
“Chỉ tiếc là chưa cướp được gì, ngược lại còn tự rơi vào bẫy thợ săn, làm mình đầy thương tích. Tôi nói đúng chứ?”
“Không… không phải vậy…”
La Tiểu Hổ ngẩn người, mới nhận ra mình lỡ miệng. Nhưng bây giờ có chối cũng vô ích.
La Bưu cười thầm: gặp người ngu thì nhiều, chứ ngu đến mức tự thú thì đúng là hiếm.
Trần Đại Sơn nghiến răng:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play