Trong vườn nhỏ của quan xá tại Khánh Châu, tiểu hiên sát mặt nước, hai bên thả rèm trúc rủ xuống, ngăn đi làn gió thu lành lạnh.
Trong hiên đặt một bàn đá, trên bàn bày đủ món thịt nướng, rau xanh, của ngon vật lạ trên cạn dưới nước, rượu ngon thức quý, hết sức phong phú.
“Mấy ngày qua chậm trễ với tiên sinh, Nguyên Chiêu đặc biệt bày tiệc này, xem như chút thành ý tạ lỗi.” Yến Nguyên Chiêu nâng chén trà thay rượu, kính Lục Tử Nghiêu một ly.

Lục Tử Nghiêu nâng chén rượu cụng lại với hắn: “Ta vừa từ Phù Dương ăn tiệc về, giờ lại đến lượt ngươi, thật là hưởng thụ a! Chậm trễ gì chứ, ta nào không biết ngươi bận tối mắt tối mũi, ăn không kịp mặc không xong. Nhìn dáng vẻ này, tối qua chắc lại thức suốt đêm duyệt án, chưa ngủ được mấy?”
Hôm nay Yến Nguyên Chiêu vận một bộ trường bào tay hẹp màu nguyệt bạch, thân hình cao ráo hiện rõ, khí chất thanh nhã tuyệt luân, chỉ tiếc dưới mắt lờ mờ quầng xanh nhàn nhạt.
Yến Nguyên Chiêu mỉm cười, quả thực tối qua hắn mất ngủ, nhưng không hẳn vì án.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play