Mưa lớn như trút, liên tục dội vào cánh cửa gỗ cũ kỹ của ngôi miếu.
Củi dưới đất đã gần cạn, ánh lửa yếu ớt, tro than rải quanh vỏ hạt dẻ. Bình rượu bạc của A Đường đã bị nàng uống cạn, nàng chống cằm, lải nhải chuyện không đầu không đuôi, đầu ngón chân khều qua khều lại mấy cái vỏ hạt dẻ.
Yến Nguyên Chiêu nghe nàng nói chuyện một cách lơ đãng, có vẻ không để tâm… nhưng thực ra, trong lòng lại như gợn lên tầng tầng làn sóng không tên.
Ánh sáng càng lúc càng tối, nhưng đôi mắt đen lay láy của nữ tử lại càng sáng hơn, hai cánh môi hé mở đỏ hồng như lửa, khiến Yến Nguyên Chiêu dù có cụp mi thu mắt, bóng hình nàng vẫn cứ quẩn quanh không dứt.
Tâm thần rối bời, như có một con thú dữ đang rình rập, ẩn nấp thở dồn trong bóng tối, chỉ chờ thời cơ là xông ra.
“Hãy nghỉ ngơi trước đi,” Yến Nguyên Chiêu cất tiếng, “Ngày mai còn phải lên đường.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT