Vệ binh rất nhanh xông vào, áp giải Khúc Tam lang ra ngoài sân, lấy gậy dài chuyên dùng để xử phạt hạ nhân trong phủ Thứ sử, đè hắn lên ghế đánh thẳng tay.
“Bốp bốp” tiếng gậy vang trời, lẫn trong tiếng Khúc Tam lang kêu cha gọi mẹ thảm thiết. Chẳng bao lâu, mười gậy đánh xong, Khúc Tam lang bị giải trở lại sảnh, mông nở hoa, không dám nói nửa lời, ngồi bệt ở góc, vừa nức nở vừa rê/n rỉ, chờ phụ thân Thứ sử tới đón hắn về.
Ban đầu Thẩm Nghi Đường thấy hắn bị đánh thảm đến vậy thì hơi chạnh lòng, nhưng lại thấy hắn đau đến nỗi môi run lập cập mà vẫn không quên lườm nàng bằng ánh mắt độc địa, nàng bĩu môi, bản thân không biết giữ mồm giữ miệng, còn trách được ai.
Yến Nguyên Chiêu một lần nữa đưa tay xoay đầu nàng lại.
Bốn mắt chạm nhau, trong lòng Thẩm Nghi Đường lại bắt đầu chạy loạn như ngựa phi.
Ánh mắt của Yến Nguyên Chiêu đen láy lạnh lùng, giống như nàng vẫn quen thuộc, nhưng ở khoảng cách gần thế này, ánh nhìn ấy lại như mang theo hơi nóng, thiêu đốt làn da khiến nàng run rẩy, cả người phảng phất hơi xuân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT