Khoảnh khắc ấy như ngưng đọng.
Yến Nguyên Chiêu không nghe thấy Khúc Tam lang đáp lời thế nào, cũng chẳng rõ Trương Phụ Ngọc và Khúc Đại bên cạnh đang nói gì, bên tai ong ong lặp đi lặp lại từng câu từng chữ, giọng nói thanh trong, quen thuộc ấy, chính là âm thanh mà hắn từng yêu thích biết bao, như tiếng hoàng anh líu lo giữa rừng xuân.
“Ngài nói ta vừa múa vừa cười với ngài là đang quyến rũ ngài, nhưng ta cười với tất cả mọi người, đâu chỉ riêng mình ngài.”
“Khúc tiểu lang quân, ngài là công tử của Thứ sử đại nhân, bên cạnh chắc hẳn không thiếu mỹ nhân bầu bạn, sao cứ phải bám riết lấy ta?”
“Là Khúc Đại nhân mời ta đến múa cho tuần sát đại nhân, thân ta đây, đương nhiên là để dâng tặng cho tuần sát đại nhân rồi. Ngài cứ bức bách như vậy, không biết Khúc Đại nhân có đồng ý không? Tuần sát đại nhân có đồng ý không?”
Bên ngoài cổng vòm trăng, giọng Thẩm Nghi Đường càng nói càng đầy bực bội. Vị công tử Khúc gia đầu chải bóng mượt chẳng hiểu vì sao lại vừa mắt nàng, nhất quyết đòi thấy dung mạo sau lớp khăn che.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT