Thẩm Nghi Đường khoát tay: “Không kể đâu. Tỷ cũng biết mấy cách kiếm tiền của ta chẳng sạch sẽ gì, nói ra lại khiến tỷ bị vạ lây.”
Tang Thiên Kiều không ép nữa: “Được, muội không muốn nói thì ta không hỏi. Muội kiếm tiền cực khổ, phải tiêu cho tiết kiệm, đừng lại khiến mình hóa thành kẻ nghèo rớt mồng tơi nữa.”
Thẩm Nghi Đường sờ mũi, lại hơi chột dạ.
Nàng tiêu tiền vốn chẳng có chừng mực, có bao nhiêu tiêu bấy nhiêu, lúc giàu lúc nghèo thất thường. Lần này nắm trong tay năm ngàn lượng vàng, lại càng bốc đồng, sau khi sống sót qua chuỗi ngày vất vả trốn chạy, bắt đầu tiêu tiền bạt mạng như để trả thù đời. Hôm nay mua ngựa quý, mai mua rượu ngon, mốt lại tậu bảo đao, ngay cả quà gặp mặt chuẩn bị cho Thiên Kiều tỷ cũng là một con thỏ ngọc mã não giá mấy trăm lượng bạc.
Tính ra, số tiền tưởng như tiêu cả đời không hết, nàng đã xài mất một phần tư rồi.
Nàng cười ngốc nghếch với Tang Thiên Kiều: “Thành kẻ nghèo thì còn có Thiên Kiều tỷ của ta mà. Tỷ giỏi hơn ta nhiều, bốn năm trước ta tới, Hội Tiên Lâu vẫn chưa tính là phát đạt, mà giờ đã là kỹ viện danh giá nhất Lăng Châu rồi!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT