Một đêm xuân tiêu qua đi, trời vừa hửng sáng.
Trong phòng, nến tàn hương lạnh, vẫn còn sót lại dư vị diễm lệ. Màn la đỏ rủ dài chấm đất bị một bàn tay trắng nõn nhẹ nhàng vén lên, gương mặt non nớt kiều diễm hiện ra.
Thẩm Nghi Đường đặt chân xuống sàn, chân mềm nhũn, phải lấy lại thăng bằng mới đứng vững được. Nàng bỏ chiếc quạt tròn trong tay xuống, cẩn thận khép kín màn giường, không để hở một khe, rồi xỏ giày vào, lảo đảo bước tới trước gương đồng.

Trong gương là làn da tuyết trắng, đôi mắt như mực nhuộm, đuôi mắt còn vương xuân ý. Trên làn da lộ ra ngoài lớp trung y có vô số vết đỏ mờ ám. Nàng từng thấy không ít dáng vẻ nữ tử sau ho/an ái buổi sáng sớm, nhưng khi hình ảnh đó là của bản thân, thì vẫn thấy không quen.
Nàng nhìn một lúc, rồi mở tủ y phục, chọn một bộ cổ cao để thay.
Đẩy cửa ra ngoài thật khẽ, giữa làn sáng mờ mờ của buổi sớm, nàng thấy Vân Tụ đã sớm từ phòng bên đi ra, đứng chờ trước cửa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play