Lương Vận Hàm nhẹ nhàng ăn cơm từng chút một, Văn Dư thất thần. Lương Vận Hàm ăn phi thường tao nhã, để cho người ta nhìn thấy đã mê mẩn
Lương Vận Hàm dư quang thấy Văn Dư một mực đang nhìn mình đến ngẩn người. Lòng có chút bất an, cô thì thế nào?
Văn Dư để đũa xuống, Lương Vận Hàm ngẩng đầu nhìn cô
"Phu nhân, có thể nói cho chị biết lúc nảy làm sao lại khóc a?"
Nàng nghĩ tới nghĩ lui rốt cuộc không nói cho Văn Dư nghe sự tình buổi sáng, nhưng Văn Dư nhìn thấy bộ dạng xoắc xuýt của nàng, cô nhất định biết là có gì không đúng. Nhưng nàng nếu là không muốn nói, Văn Dư chắc chắn sẽ không hỏi ép.
Văn Dư muốn nói chuyện, chuông điện thoại liền vang lên, cô đứng dậy đi nhận điện thoại. Lương Vận Hàm ăn thêm vài ngụm, buông đũa, không ăn được nữa. Văn Dư tựa hồ trong điện thoại nói có việc, cô lập tức qua ngay, Lương Vận Hàm nhịn không được suy nghĩ đối phương có phải là Ngô Linh Nam hay không.
"Làm sao lại ăn ít như vậy?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT